Đàn ông không nên đảm đang

Đàn ông không nên dam dang, (quên phải viết rõ là đảm đang), không nên đảm đang các ông ạ. Bài học từ tôi ra chứ đâu.

Ảnh minh họa

Số là tôi làm nhà nước, cơ quan lại gần nhà. Vợ đi làm xa, lại buôn hải sản nên bận rất là thậm chí.
Vì thế mọi việc lớn bé trong nhà tôi hay trừng mắt lên nói thẳng vào mặt vợ, cô không làm được chứ gì, cô là vợ mà không làm được thì chống mắt lên nhìn cho rõ, xem tôi có làm bằng 5, bằng mười cô không. Thế là cứ chiều chiều hết giờ làm tôi xắn váy quai cồng lên, tiền giắt vào vặn váy xong tất tả đi đón con, đón xong đi chợ, đi chợ xong nấu cơm, nấu xong tắm táp cho con ăn.
Cứ xong 1 ngày tôi nhìn vợ rồi cười nhếch mép, đã thấy chửa, thằng này đã bằng chồng người ta chưa. Vợ tôi hãi lắm.

Chuyện sẽ chẳng có gì đâu nếu mấy em bán rau mấy bán thịt ngoài chợ không xót tôi. Em bán thịt nhìn khá thắm bảo, anh bận thế thì hôm nào về muộn, cứ ới em một câu, cần cái gì em làm sẵn, thái sẵn ra, anh về chỉ việc cho vào nồi nấu ù phát là xong. Khiếp, đàn ông gì mà cứ tất tả, thương ơi là thương. Tôi thì bận dỗ con, tay thì xách rau, vai thì đeo cặp, túi đậu cũng lủng lẳng bên sườn. Lúc ý vội quá mới bảo thế em lấy cái điện thoại của anh, liu số em vào để mai hay ngày kia anh ăn gì a gọi trước. Cô hàng cười chúm cha chúm chím bảo vâng vâng xong cầm điện thoại bấm tanh tách rồi giả lại tôi. Em ý bảo em liu rồi nhé, em là Thao.

Thế, xong việc tôi ung dung bế con về, lại tất tả cơm nước lợn gà cám bã. Gớm tã hết cả thằng người. Lúc tối, vợ chia hàng cho khách xong thì bất chợt gầm lên, mụ cầm con phóng lợn kề vào cổ tôi rồi gằn từng tiến: Con nào, con nào sạch, con nào. Tôi ú ơ bảo, dở à, con nào là con nào. Mụ lại nấc lên, con Thao có cái ấy sạch. Tôi hú cả vía bảo cái ấy sạch là cái gì. Mụ vợ như bị chọc tức liền huỵch toẹt ra, con Thao lon sach là con nào ối giời ôi.

Mẹ kiếp, tôi phải mất nguyên buổi tối giải thích là đây số em Thảo bán thịt ngoài chợ. Em ý bảo bán lợn sạch nên liu số lại thôi, có gì đâu. Sáng nay tôi đương chờ em Thảo ra để đối chất mà thấy em bán rau bảo nó nghỉ luôn rồi. Đi chợ khác. Chết tôi mất thôi.

Nguồn: Việt Hoàng